Chúc Mình Năm Mới

Năm mới thôi đành tự chúc ta
Rằng thêm tuổi nữa vẫn không già
Nào mong cuộc sống hoài dư dả
Chỉ ước ân tình mãi thiết tha
Hạnh phúc thành công đầy đủ cả
Tiền nong sức khoẻ chứa chan à
Thề non hẹn biển xin từ giã
Để bước đăng trình khỏi xót xa.

Hoa Vô Thường

Lệ Lòng

Vẫn đợi mong ngày hạnh phúc xây
Vầng trăng thiếu nửa dáng hao gầy
Đây nàng Xuân úa trơ mày liễu
Đó phận mai già bạc gốc cây
Bởi trót sai đường thương cánh nhạn
Nên đành lạc bước tủi vầng mây
Người sao dẫm nát câu thề hẹn
Để khắc vào tim uất hận đầy.

Hoa Vô Thường

Chán

CHÁN cuộc trần ai mắt lệ dòng
CHÁN rồi cõi tạm kiếp sầu đong
CHÁN vì bút dệt điều vô nghĩa
CHÁN bởi người thêu chuyện bạc lòng
CHÁN bữa thu tàn rơi nỗi nhớ
CHÁN ngày hạ vãn tắt niềm mong
CHÁN chường sự nghiệp hoài tay trắng
CHÁN cảnh về khuya lạnh lẽo phòng.

Hoa Vô Thường

Kiếp Nghèo

Ngẫm cuộc đời trôi thật chán phèo
Thăng trầm vất vả mãi hoài đeo
Nhiều khi hạnh phúc xa ngàn nẻo
Lắm lúc tình duyên nhạt cánh bèo
Xót cảnh hoa tàn ôm nhụy héo
Thương mùa lá rụng phủ cành teo
Ngày xưa khổ cực ai từng khéo
Nửa kiếp mưu sinh chẳng thoát nghèo.

Hoa Vô Thường

Đường Đời

Lặng dấu vào đêm tiếng thở dài
Nghe buồn cám cảnh nỗi trần ai
Thương chiều lãng tử sờn vai áo
Tủi kiếp hồng nhan lạc gót hài
Hạnh phúc đường xưa ngàn ấm trải
Ân tình lối nhỏ nghĩa mờ phai
Người đem chữ luỵ gieo miền ái
Vạn nẻo hành trang đắng lệ cài.

Hoa Vô Thường

Quên Sầu

Trả hết buồn đau chốn bụi trần
Con đường hạnh phúc não nề thân
Niềm yêu dối gạt cam lòng nhẫn
Nẻo ái điêu ngoa mặc xác cần
Bởi tiếc xuân thời... xa xót phận
Nên thù quá khứ... mỏi mòn chân
Hoài ươm khát vọng xinh màu phấn
Để nỗi sầu kia sớm cạn dần.

Hoa Vô Thường

Biệt Khúc Buồn

Có phải bên người lắm mỹ nhân
Đành tâm dối gạt bấy nhiêu lần
Thềm khuya lá rụng vương làn tóc
Ngõ vắng trăng tàn dợm bước chân
Bởi tiếc tình phai từng trót nhặt
Vì thương nghĩa bạc vẫn mong gần
Giường đơn gối lạnh duyên sầu úa
Khắc khoải cung đàn biệt khúc ngân

Hoa Vô Thường

Hoa Quỳnh

Một đoá quỳnh hương giữa bạt ngàn
Khiêm nhường vẻ đẹp nét trời ban
Say lòng lãng tử mòn tâm ngóng
Trở giấc thi nhân ước mộng tràn
Sớm mở bung đài sương khẽ chạm
Đêm về trổ nhuỵ cánh vàng đan
Vì thương nhớ nguyệt nên ngời sắc
Chỉ sáng ngày thôi đã lụi tàn.

Hoa Vô Thường

Hợm Hĩnh

Bài hoạ

Ghét kẻ hung hăng bực cả mình
Ngôn từ bẩn bựa thấy mà kinh
Nhìn sơ ngổ ngược anh bò giấy
Ngó kĩ hom hem chuột biến hình
Ngữ tục thơ cùn văng mạng chửi
Mưu hèn kế hiểm khiến người khinh
Sao không tích thiện đời con cháu
Thủ đoạn vô nhân cạn nghĩa tình.

Hoa Vô Thường

Nhớ Bạn

Nắng nhuộm hiên chiều bạn ở đâu
Hè sang phượng vĩ gợi thêm sầu
Ngày nao khúc nhạc mơ màng tấu
Bữa nọ cung đàn lặng lẽ thâu
Nhớ phút đoàn viên hoà bến mộng
Thương giờ giã biệt đẫm dòng châu
Giao mùa gắn kết tình tri kỉ
Mãi nhé đừng quên ước nguyện đầu

Hoa Vô Thường