Quên Sầu

Trả hết buồn đau chốn bụi trần
Con đường hạnh phúc não nề thân
Niềm yêu dối gạt cam lòng nhẫn
Nẻo ái điêu ngoa mặc xác cần
Bởi tiếc xuân thời... xa xót phận
Nên thù quá khứ... mỏi mòn chân
Hoài ươm khát vọng xinh màu phấn
Để nỗi sầu kia sớm cạn dần.

Hoa Vô Thường

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.