Một đoá quỳnh hương giữa bạt ngàn
Khiêm nhường vẻ đẹp nét trời ban
Say lòng lãng tử mòn tâm ngóng
Trở giấc thi nhân ước mộng tràn
Sớm mở bung đài sương khẽ chạm
Đêm về trổ nhuỵ cánh vàng đan
Vì thương nhớ nguyệt nên ngời sắc
Chỉ sáng ngày thôi đã lụi tàn.